Trong cuốn sách Cuộc Hành Trình, tôi dành hẳn một chương để nói về phương pháp “Không phản ứng” của Tiến sĩ Tâm lý học Claire Weekes.
Vậy Claire Weekes là ai?
Thế giới ngày nay có cả tá điều mỗi ngày có thể khiến bạn lo âu. Tiến sĩ Claire Weekes (tác giả cuốn sách Hope and Help For Your Nerves – tạm dịch: Hy vọng và trợ giúp cho hệ thần kinh của bạn) là một nhà tâm lý học người Úc. Bà sinh năm 1903 và mất năm 1990 – là một nhà khoa học đã đưa ra một vài ý tưởng về cách xử lý rối loạn lo âu.
Tiến sĩ Claire Weekes đã đưa ra khái niệm “Bệnh lo âu” – ngày nay được biết đến với cái tên “Rối loạn lo âu các vấn đề sức khỏe” (Health Anxiety).
Tiến sĩ Claire Weekes là nhà tiên phong trong nghiên cứu về các vấn đề liên quan đến tình trạng quá mẫn cảm với các triệu chứng thể chất của rối loạn lo âu, và sự hoảng sợ đi kèm với nó. Hãy cùng nhìn lại những bài học chúng ta có được từ người thầy vĩ đại này:
1) Rối loạn lo âu không phải là điểm yếu
Rất nhiều người cho rằng rối loạn lo âu cơ bản là một điều tệ hại. Rằng chúng ta cần phải đè nén, giấu nó đi hoặc chạy thoát khỏi nó. Claire Weekes lại tin rằng chúng ta cần phải đối mặt với lo âu thay vì cố gắng đè nén nó. Rối loạn lo âu nên được coi là một chức năng của hệ thần kinh thay vì là điểm yếu hay một lỗi nào đó. Khi nhận thức được điều này là lúc hành trình chữa lành của bạn bắt đầu.
Khi bị rối loạn lo âu, hệ thần kinh giao cảm được kích hoạt thường xuyên, điều này ảnh hưởng đến cách nhìn nhận của chúng ta. Chúng ta có xu hướng sợ hãi các triệu chứng và lo sợ thế giới bên ngoài. Khi hiểu được rằng rối loạn lo âu không phải điểm yếu hay lỗi, chúng ta sẽ dần chuyển hướng tập trung sang những suy nghĩ tích cực hơn.
2) Sự nhạy cảm với lo âu trong một thời gian dài sẽ làm phóng đại các điều kiện tiêu cực
Tiến sĩ Claire Weekes định nghĩa sự nhạy cảm là “một trạng thái mà hệ thần kinh bị đặt trong trạng thái phản ứng thái quá với stress, mang đến những xúc cảm mạnh khi bị stress, và đôi khi quá trình này diễn ra quá nhanh”. Sự nhạy cảm quá mức có thể dẫn đến những triệu chứng rối loạn thần kinh thực vật như đổ mồ hôi, nhịp tim tăng, chóng mặt và “depersonalization” (tôi sẽ nói về triệu chứng này trong một bài viết riêng), đau đầu…
Những triệu chứng này có thể khiến chúng ta nghĩ rằng ta đang gặp mối nguy thực sự cần kề.
Do vậy, theo bản năng chúng ta kích hoạt bản năng chiến đấu, điều này càng làm gia tăng sự nhạy cảm với các tác nhân gây lo âu và cả các triệu chứng thể chất. Vòng tròn này sẽ lặp lại cho tới khi ta làm gì đó làm giảm sự phản kháng, thay vào đó là chấp nhận hơn và hợp tác hơn. Dần dần kết quả là chúng ta sẽ làm chủ được sức khỏe tinh thần của bản thân.
3) Đối mặt với nỗi lo âu để vĩnh biệt nó mãi mãi
Tiến sĩ Claire Weekes đưa ra lời khuyên rằng cách để vĩnh biệt rối loạn lo âu là đối mặt với nó. Chấp nhận sự hiện diện của nó thay vì bỏ chạy hoặc tìm cách đè nén nó. Hãy lưu ý rằng đó chỉ là một phản ứng tự nhiên của hệ thần kinh.
Các bài tập hít thở sâu hoặc đếm nhịp thở rất hữu ích trong việc thư giãn các cơ. Các bài tập giúp hướng sự tập trung vào phần êm dịu hơn của môi trường xung quanh cũng rất hiệu quả trong việc giúp bạn đối mặt với các triệu chứng. Việc sợ hãi các triệu chứng rối loạn lo âu sẽ càng dẫn tới các triệu chứng khác còn tệ hơn.
Tiến sĩ Claire nhắc nhở chúng ta rằng sợ hãi sẽ càng khiến ta cho rằng ta không thể thoát khỏi tình trạng rối loạn lo âu.
4) Sự thiếu kiên nhẫn và hoang mang sẽ càng làm gia tăng rối loạn lo âu
Quá trình đối mặt với các triệu chứng rối loạn lo âu có thể sẽ rất lâu dài và khó khăn. Đôi khi, bạn sẽ bối rối không hiểu tình trạng này do đâu mà ra. Tiến sĩ Claire Weeks gọi tâm lý này là sự hoang mang, đó là khi chúng ta cố gắng tìm ra ngọn nguồn tình trạng rối loạn lo âu của bản thân. Nó do đâu mà ra? Làm thế nào ta có thể rũ bỏ hết những triệu chứng phiền toái nó gây ra?
Sự hoang mang này sẽ dẫn tới nỗi sợ hãi. Để vượt qua được nỗi sợ hãi, sự hoang mang và sự nhạy cảm thái quá với các triệu chứng rối loạn lo âu, ta cần phải thật kien nhẫn. Càng đối mặt với ngọn nguồn rối loạn lo âu nhiều hơn, nó sẽ càng ít ảnh hưởng được tới ta hơn và mọi thứ sẽ bình thường trở lại.
5) Phân tâm học không có tác dụng tốt như bạn nghĩ
Vào thời Tiến sĩ Claire Weekes, phân tâm học là một nhân tố lớn. Sigmund Freud đã làm rung chuyển cả thế giới với những nghiên cứu về phân tâm học và nó trở nên rất phổ biến trong giới nghiên cứu tâm lý. Dẫu vậy, Tiến sĩ Claire cho rằng không cần thiết phải nghiên cứu sâu về thời thơ ấu để khám phá về rối loạn lo âu. Ý kiến của Tiến sĩ Claire mang tính cách mạng và đã dẫn tới nhiều trường phái mới nghiên cứu cách đối mặt với rối loạn lo âu.
Ngày nay, trong các bài giảng hiện đại về NLP, đôi khi người thực hành chỉ ghé thăm những kỷ niệm thời thơ ấu trong chốc lát nhằm giải quyết chúng. Mặc dù việc thay đổi cách nhìn nhận và cách diễn giải về các tổn thương trong quá khứ giúp giải phóng năng lượng và cảm xúc nhưng việc nhấn mạnh quá mức và đào sâu vào những tổn thương đó là không thực sự cần thiết hoặc hiệu quả.
Ta có thể học được rất nhiều điều từ Tiến sĩ Claire Weekes về cách tiếp cận rối loạn lo âu
Nữ Tiến sĩ đề cập trong các cuốn sách của bà rằng, hành trình chữa lành rối loạn lo âu đôi lúc sẽ rất lộn xộn. Nhưng ta không nên để nó cản trở ta học hỏi từ những bước lùi hay áp dụng cách tiếp cận mới cho lần tới. Không có thất bại, chỉ có những bài học. Đây là tâm thế mấu chốt để bạn dần vĩnh biệt rối loạn lo âu hoàn toàn thay vì chỉ lo đối phó với các triệu chứng.
Tiến sĩ Claire Weekes dạy tôi rằng tôi dũng cảm và có khả năng hơn tôi tưởng, hơn những gì chứng rối loạn lo âu khiến tôi tin. Đây là điểm bứt phá trong hành trình của tôi. Khi tôi bắt đầu suy nghĩ và nhìn nhận vượt lên nỗi sợ hãi, tôi không còn là nạn nhân của rối loạn lo âu nữa. Và sự tự do bắt đầu.
Nguồn: Wikipedia, The Anxiety Guy
Bạn cần một bản hướng dẫn chi tiết cách tự chữa lành rối loạn lo âu? Hãy đặt mua cuốn sách “Cuộc Hành Trình” tại đây:
Cuộc hành trình – KELAM CENTER
Mình đã tự vượt qua chỉ sau 6 tháng. Bạn cũng sẽ làm được!