Đã gần hai năm trôi qua kể từ khi tôi được chẩn đoán mắc chứng rối loạn lo âu. Gần hai năm với biết bao lần đi hết bệnh viện nọ đến phòng khám kia, ngụp lặn trên mạng để tìm ra lối thoát. Gần hai năm kiên trì thực hiện những kỹ năng thay đổi nhận thức – hành vi, chiến đấu với tâm trí của chính mình, trải qua bao giai đoạn cho đến hôm nay, tôi tự tin vẫy tay tạm biệt rối loạn lo âu mãi mãi. Tôi đã trở thành một con người mới, điềm tĩnh, tự tin và không có sóng gió nào có thể đánh bại được tôi nữa. Con người mới này còn tuyệt vời hơn con người cũ rất nhiều. Một hành trình mới bắt đầu, một con người mới được tái sinh.
Bình minh thật đẹp. Gió mơn man nhẹ trong sớm trời thu Hà Nội. Nhắm mắt thiền tôi vẫn cảm nhận được những tia nắng chiếu rọi tiếp cho tôi thêm sinh khí. Hơn bao giờ hết, tôi cảm thấy thật bình an. Khao khát được viết cuốn sách về hành trình của chính mình càng lúc càng rõ ràng. Như một tiếng gọi nhỏ nhẹ, văng vẳng trong tâm. Trong hành trình đi tìm cách chữa lành, tôi đã gặp rất nhiều người đồng cảnh ngộ. Cũng như bạn, tôi đã từng lạc lối trong mớ thông tin hỗn độn và không biết phải bắt đầu từ đâu. Và tôi không muốn các bạn đi vòng vèo qua các ngõ cụt tôi đã đi, tôi muốn dắt tay bạn thẳng tiến trên hành trình chữa lành này. Bạn đã trải qua những thứ người khác không thể hình dung được, và bạn vẫn tiếp tục chiến đấu, bạn dũng cảm và mạnh mẽ hơn bạn tưởng rất rất nhiều.
Tất cả chúng ta, dù hiện tại có rối ren hỗn loạn đến đâu đi chăng nữa rồi cũng đều bước qua được đường hầm dài này, và ánh sáng sẽ tới, ôm trọn lấy ta, cảm giác ấy còn tuyệt vời hơn cả những gì bạn từng đạt được trước đây, và bạn sẽ không đánh đổi bất cứ thứ gì cho một giờ, một ngày nào của những khó khăn đã qua ấy. Vì tất cả cuối cùng đều xứng đáng. Tin tôi đi, rồi tất cả chúng ta sẽ đặt chân tới điểm bình minh đó. Bình minh của con người thật của bạn, của sự tái sinh!