Rối loạn lo âu – hồi chuông đánh thức con người thật trong bạn

Đôi khi, rối loạn lo âu không đến để hủy hoại bạn. Nó đến để cứu bạn khỏi cuộc đời không dành cho mình

Rối loạn lo âu là hồi chuông để bạn tìm về “con đường chính trực” dành cho bạn.

Đêm hôm qua, nhân lúc uống nhiều cà phê quá khó ngủ, mình vắt tay lên trán chiêm nghiệm về cuộc đời. Về cuộc đời của các bạn, và cả chính mình.
Mình nhận ra, vấn đề mà chúng ta thường gặp là như thế này:

Hồi nhỏ, ai trong chúng ta cũng có ước mơ, hoài bão riêng. Có lý tưởng riêng.
Chúng ta chẳng quan tâm tiêu chuẩn xã hội ra sao, người khác đánh giá thế nào.

Nhưng khi lớn lên, chúng ta dần bị định khuôn.
Bị ảnh hưởng bởi những kỳ vọng, tiêu chuẩn của xã hội:

  • Tuổi này phải thành công.

  • Tuổi này phải lên chức.

  • Phải có nhà, có xe.

  • Phải làm công việc văn phòng trong những tòa nhà sang trọng.

  • Phải lập gia đình.

  • Phải có con.

  • Phải cố giữ hôn nhân.

  • Phải khỏe mạnh, có ngoại hình đúng chuẩn.

Vì những tiêu chuẩn ấy, chúng ta dần xa rời khỏi những gì mình thực sự yêu thích.
Xa khỏi những gì mình thật sự là.

Chúng ta cứ thấy có gì đó thiếu thiếu.
Chúng ta nỗ lực không ngừng để đạt được kỳ vọng người khác.
Nhưng sâu trong lòng là sự bất an. Trống rỗng. Mà ta không thể gọi tên.

Rồi một ngày, sau nhiều chuyện, cậu bạn mang tên “rối loạn lo âu” đến hỏi thăm.
Thoạt tiên, nó như sao quả tạ làm đảo lộn tất cả.

Nhưng nhờ nó, chúng ta dừng lại.
Chúng ta bắt đầu đánh giá lại con đường mình đã đi.
Cái tôi cũ sụp đổ.

Chúng ta bắt đầu đặt câu hỏi về bản thân.
Về thế giới xung quanh.
Nói cách khác, ta đánh giá lại những giá trị và thước đo mà mình từng theo đuổi.


Từ góc nhìn của Lâm:
Rối loạn lo âu là chất xúc tác.
Là hồi chuông kéo ta về với “con đường chính trực” mà ta cần phải đi.

Con đường ấy không đến từ kỳ vọng của xã hội hay của người khác.
Chỉ có trái tim ta – khi lắng lại – mới nghe được tiếng gọi của nó.

Đó là con đường để ta trở thành điều mà mình sinh ra để trở thành.
Con đường Đấng Sáng Tạo ấn định cho riêng ta.

Không chỉ là con đường – mà còn là những con người sẽ đồng hành cùng ta.

Mỗi người trong chúng ta đều đặc biệt.
Có tài năng riêng.
Phù hợp với những tập thể riêng.

Tài năng đó cần được dùng đến.
Cần được phát huy đúng nơi, đúng chỗ.
Chúng ta cần tìm về đúng với những người thuộc về mình.

Từ đó, ta mới có thể hiện thực hóa bản thân.
Mới thực sự hạnh phúc và bình an.
Và xã hội cũng sẽ được hưởng lợi từ:

  • Tài năng của ta.

  • Phiên bản an yên, tốt lành nhất của chính ta.

Để lại một bình luận