Rối loạn lo âu và sự phòng vệ của cái tôi

Các bạn biết tại sao những người có cái tôi cao thường khó hồi phục.
Và tại sao mình cũng như rất nhiều bạn hồi phục tốt, hồi phục hoàn toàn đều nói rằng để hồi phục rối loạn lo âu thì phải triệt tiêu cái tôi cũ đi không?

Vì thực ra rối loạn lo âu về cơ bản là cơ chế phòng vệ không chỉ của tiềm thức để bảo vệ bạn, mà nó còn là sự phòng vệ của cái Tôi trong bạn.
Tại sao các bạn không chấp nhận nổi các triệu chứng vô hại dù đã được cung cấp kiến thức, dù bác sĩ nhiều lần, sau nhiều năm thăm khám đều kết luận các bạn không có bệnh gì cả?

Vì cái Tôi trong các bạn không chấp nhận bất cứ “mối nguy” hay sự bất lợi nào đến hình mẫu mà nó tin rằng bạn phải duy trì: không đau ốm, không có điểm yếu về tinh thần.

Và rất nhiều bạn không nhận ra rằng không phải các bạn sợ triệu chứng, mà các bạn sợ hình ảnh các bạn muốn duy trì bị tổn hại – mới là cái khiến các bạn mắc kẹt lại với rối loạn lo âu.
Tức các bạn đang phòng vệ cho cái Tôi của các bạn mà thôi.

Hãy nhìn sâu vào nỗi sợ trong các bạn: các bạn sợ mình sẽ không còn được yêu thương, được chấp nhận,
các bạn không chấp nhận nổi vấn đề của các bạn chỉ là về tâm lý
bởi như vậy có nghĩa là các bạn có vấn đề trong tư duy, cách nghĩ, cách hành xử của mình,
có những bạn thì sợ mình không còn ở cành cao,
sợ nghiệp vì mình đã làm những điều sai trái…

Sâu bên trong các bạn là nỗi bất an nào đó,
và rối loạn lo âu chỉ là vai phụ mà thôi,
và là cơ chế, là cách mà bạn cố gắng để phòng vệ cho cái Tôi lung lay của mình.


Nỗi bất an, cơ chế phòng vệ nó để bao bọc cho cái Tôi từng bị tổn thương tại giai đoạn nào đó – thường từ rất sớm trong cuộc đời các bạn:
bố mẹ yêu thương các bạn không đủ,
bạn thấy xấu hổ vì học không đủ giỏi, không đủ đẹp,
bị từ chối tình yêu một cách phũ phàng,
bị ai đó phản bội,
bị chế giễu vì nghèo khó, khác biệt…

Rối loạn lo âu sẽ là cơ hội để các bạn nhìn sâu vào nỗi bất an bên trong,
hạ sự phòng vệ xuống (tức hạ cái Tôi xuống) để lắng nghe, để hòa giải với những tổn thương.

Để lại một bình luận