Mình chụp cảnh bình minh sáng nay lúc 5h40 – khi Hà Nội vào Đông.
Lúc bị rối loạn lo âu chắc các bạn cũng hay dậy muộn như mình hồi đó, sáng ra chẳng muốn ra ngoài, chỉ muốn nằm trên giường ngủ được tí nào thêm thì ngủ. Hoặc có dậy cũng chỉ quanh quẩn với suy nghĩ tiêu cực trong đầu.
Mọi người thử một lần dậy sớm đón bình minh. Cảm giác những tia sáng đầu tiên xuất hiện, mặt trời ló rạng nó thần kỳ lắm. Nó khiến mình cảm thấy hy vọng luôn ở đó, ánh sáng luôn ở đó, rằng mọi thứ là những sắp đặt kỳ diệu của Thượng Đế – bao gồm cả vấn đề rối loạn lo âu của mình.
Có giai đoạn sáng nào mình cũng dậy đón những tia nắng sớm như vậy (dù hồi đó chỗ mình ở còn chẳng ngắm được chân trời như này), cứ thấy ánh bình minh là mình lại tự nhủ: “Lại thêm một cơ hội để bắt đầu lại”. Cứ như vậy, kiên trì với bản thân… và đến một ngày rối loạn lo âu nó chỉ còn là dĩ vãng xa xôi.
– Đoàn Thị Lâm

