Hành trình chữa lành của độc giả Lê Công Tuấn Anh (phần 1)

💌 HÀNH TRÌNH CHỮA LÀNH CỦA ĐỘC GIẢ – LÊ CÔNG TUẤN ANH (PHẦN 1)
Có lẽ khi ngồi đây viết những dòng này, nội tâm của mình đã gần như là thư thái tĩnh lặng hoàn toàn. Tuy rằng mốc hồi phục hoàn toàn có thể là không xa nữa, nhưng những gì mình sắp viết ra sau đây, để thay cho những lời cảm ơn, sự biết ơn cũng như những gì trân trọng nhất mà mình muốn dành đến cho chị Lâm, toàn thể team Kelam Center và toàn thể các anh chị em đã đồng hành cùng mình, động viên giúp đỡ cho mình thoát ra khỏi vòng xoáy tiềm thức, sợi dây thừng tâm lý mà nếu không có sự giúp đỡ, ý chí và lòng tin thì có lẽ mình sẽ mãi mãi mắc kẹt ở trong đó!
Chia sẻ đôi dòng tâm sự: mình năm nay 28 tuổi, sống trong sự vui tươi, hồn nhiên và một chút nghịch ngợm. Mình luôn bắt đầu ngày mới bằng nụ cười hồn nhiên, sự vui vẻ tràn đầy năng lượng, tự tin bước ra ngoài đường cười nói và làm công việc mình yêu thích. Cuộc sống thật yên bình và nhẹ nhàng trôi đi. Mình luôn luôn nghĩ trong đầu rằng mình mà cứ mãi sống như thế này thì đúng là tốt. Tại sao bao người có cuộc sống như vậy mà lại tự đi tìm những góc tối, những cuộc vui gây hại, những thứ làm ảnh hưởng đến cuộc sống rồi tự đưa mình vào vũng lầy???

(Lê Công Tuấn Anh cùng con gái)
Rồi là dạo này mình hay nghĩ lung tung quá, chả phải chuyện của mình tại sao mình cứ nghĩ làm gì. Kệ nó đi!
Và mình là như vậy, một người chỉ biết sống cho bản thân và không quan tâm đến bầy kỳ điều gì khác. Mình thích làm những gì mình muốn, chả để ý đến cảm xúc và trạng thái của ai cả. Và nhiều yếu tố sinh hoạt bất giờ giấc khác và mình cho nó là đúng, dẫn mình đến tình trạng cực điểm, một trạng thái rối loạn tâm lý cực kỳ nặng và có lẽ đó là một trải nghiệm khiến mình khó có thể quên được khi nghĩ lại!
Đúng, mình bị tổ hợp rối loạn lo âu và trầm cảm, rối loạn lo âu lan toả, ám ảnh và cả hoảng sợ!

Vậy tại sao nó lại xảy đến với mình?

Tại sao một người luôn luôn cười nói vui vẻ hoạt bát hoà đồng với mọi người lại có thể dẫn đến tình trạng như vậy? Chuyện gì đang xảy ra với mình vậy. Mình có thể bị chết không? Mình có khi nào tự tử và bị điên không? Tại sao mình không thể điều khiển được bản thân và điều gì làm mình sợ hãi đến vậy? Bất kỳ một tiếng động nhỏ nào cũng làm cho mình lo lắng đến tột độ, muôn vàn câu hỏi tại sao chạy trong đầu. Mình thật sự bất an và tuyệt vọng. Còn rất nhiều thứ đáng sợ khác nữa và nếu có kể ra thì cũng không thể kể hết được.
Mình đã từng rất tuyệt vọng cho đến một ngày biết đến chị Lâm và mọi người trong Team Kelam! Đó là lúc mình bắt đầu buông bỏ và dùng sức mạnh bản thân để thay đổi chính con người của mình!
Mình sẽ chia sẻ về từng mốc trong quá trình chữa lành của mình, để những bạn đang trải qua có thể có những thứ giúp ích cho các bạn được. Mình tin tất cả rồi cũng sẽ qua thôi, đường hầm nào thì cũng có ánh sáng cả!
(Còn tiếp)

Bài viết bởi: Lê Công Tuấn Anh (đang áp dụng các phương pháp trong sách Cuộc hành trình và chương trình audio Vĩnh biệt rối loạn lo âu)

Để lại một bình luận